banner
Th4 11, 2018
35 Views
0 0

Dumm wie Brot – Ngu như bánh mì!

Written by
banner

“Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Hai đứa rắt nhau vào quán phở
Mỗi đứa vài tô thế là… yêu”

Tối thứ ba, ngồi gặm một lát bánh mì và viết về tình “iu” (và bánh mì). ?

Thân tặng mấy đứa bạn bánh mì!

Người Việt Nam thường hay ám chỉ yêu thương những đứa có vỏ não rất dày (và thành phần ẩn sâu thật là sâu dưới vỏ não rất mỏng) là “Ngu như LỢN” ?, hay là “Ngu như BÒ” ?. Người Đức cũng có một câu tương tự để ám chỉ những thành phần tương tự. Nhưng có lẽ vì sự tôn trọng đối với Lợn và Bò, dân Đức lại ám chỉ những đứa ngu lâu, dốt dai và khó đào tạo với những thứ không kém phần ngớ ngẩn: “Ngu như LỪA” (Dumm wie ein Esel) ?, “Ngu như RƠM ĐẬU” (Dumm wie Bohnenstroh) ?.

Và đỉnh cao về sự so sánh thì phải kể đến dân Tây Đức, với cái kiểu khinh khỉnh: “Ngu như BÁNH MÌ” (Dumm wie Brot)! ?

Ở cái đất nước này, bánh mì đã trở thành biểu tượng quốc dân, với hơn 300 dòng họ bánh mì lớn là tổ tông sản sinh ra có đâu chừng 1,200 chủng loại bánh mì nhỏ hơn. Bánh mì còn được dân Đức nâng lên đến một tầm cao mới là đệ trình hẳn lên UNESCO để xin cho bánh mì Đức trở thành Di-Sản-Văn-Hóa-Phi-Vật-Thể của nhân loại.

Nếu bạn nào mà bỗng chốc tự hào về “Bánh mì Sài Gòn, đặc ruột thơm ngon“, thì nên một lần cắn thử một vài loại bánh mì Đức tiêu biểu, cứng như đá – dai như kẹo cao su, và suy nghĩ lại.

Chiều nay trước khi về nhà mình hỏi thằng Nikolas mới quen là tối nó ăn gì. Nó mặt tỉnh bơ, bảo ngày nào tao cũng ăn bánh mì. Ơ, lạ à? Mình theo phản xạ tự nhiên cười một trận, tí nữa thì bị nó quánh. Ờ, lẽ ra không cần phải hỏi xã giao làm gì khi đã biết trước 90% câu trả lời. Nó ăn bánh mì, còn mình thì ngu như bánh mì…

Thế bánh mì thì liên quan gì đến tình yêu? ?

Chả liên quan gì mấy. Kể chuyện ba lăng nhăng thôi. Giờ mới là tình yêu nè! ?

Chưa có thời điểm nào mà số lượng bạn bè của mình lại giảm sút kỷ lục như mấy tháng vừa qua. Số người quyết định tắt Facebook, bỏ việc, bỏ nhà ra đi tìm đường cứu nước sau khi chia tay người yêu tăng đột biến những tháng sau tết Tây, tết Ta, và… lễ Va-len-thai. Làm mình chợt nghĩ có đâu mình là kiểu hơi ngược đời khi mình chỉ tắt “Phây” khi có người yêu, còn khi nào gây nhau và chia tay người yêu thì mình mới mở lại… Hờ! ?

Thủa xưa, tình yêu khó khăn biết bao nhiêu thì ngày nay, đội ơn sự phát triển vượt bậc trong những năm qua về kinh tế và công nghệ – nó lại trở nên dễ dàng bấy nhiêu.

“Đố ai định nghĩa được từ thương
Có khó gì đâu rất bình thường
Chung giường chung chăn rồi chung gối
Cãm xúc thăng hoa… thế là thương.”

Hay lãng mạn và đỡ trơ hơn một tí…

“Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Người đến bên tôi rồi thủ thỉ
“Mình quen nhau nhé!” – thế là yêu.”

Mấy đứa thích cảm giác mạnh thì lại thế này:

“Đố ai định nghĩa được tình yêu?
Có khó gì đâu một buổi chiều
Kề dao anh hỏi: “Yêu hay chết?”
Gật đầu cái rụp thế là yêu.”

Mà kiểu gì thì kiểu, “tình yêu” bây giờ ba bảy hai mươi mốt ngày cũng được gọi là quá lâu để bắt đầu và kết thúc. Mình còn biết nhiều tình yêu bắt đầu vào giờ ăn tối và kết thúc vào lúc ông mặt trời ló rạng vào tảng sáng hôm sau nữa cơ. Ồ nhưng kiểu đó thì không phải là kiểu điển hình của những người bạn của mình rồi.

Thật ra để mà nên nỗi mà phải tắt hẳn “Phây”, bỏ nhà, bỏ việc bỏ xứ ra đi, thì tình cảm đó cũng phải khá lớn. Lý do chia tay thì đủ loại, nào người yêu cũ có người yêu mới (và dính quai bị với người yêu mới), cảm thấy không hợp nên chia tay, hay yêu lâu mà không cưới (đến lúc muốn cưới thì hết yêu – éo le). Và điểm đến sau chia tay cũng đa dạng không kém: Mỹ, Canada, Pháp… Ô, lạ! Chả có đứa nào đến Việt Nam cơ!

Mà thôi, lý do là gì thì kệ các bạn. Đó là chuyện của các bạn, mình có nghe cũng tai này lọt qua tai kia sau đó tan biến vào không khí. Điều quan trọng là mấy bạn làm gì sau chia tay vậy? Mình để ý thấy các bạn đều có một điểm chung, đều là những người rất giỏi trong công việc, và rất… dở trong tình yêu. Đều là những đứa yêu nhiều và thất bại cũng nhiều trong tình yêu (giống mình – lại éo le… cho nên mình là cái thùng rác để mấy bạn nhớ đến khi chia tay bồ và không bao giờ nhớ đến khi có lại tình yêu đó mà!)

Công việc ngon thì chẳng bao giờ dễ kiếm, buồn gì chứ buồn tình thì chả biết đến bao giờ cho nó nguôi ngoai. Bỏ công việc ngon lành để đi… phượt à? Sao lúc đang yêu thì không phượt đê? Vì người yêu không thích mình đi phượt à? Thế sao không can đảm mà bỏ nó ngay từ lúc ấy đê? Khởi nghiệp ư? Sao lúc đang yêu thì không khởi nghiệp, lúc chia tay thì đùng một cái lại khởi nghiệp? Vì sợ áp lực công việc sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc chăng? Thế sao người yêu bạn lại không chia sẻ được với bạn về áp lực công việc và những khó khăn vậy…?

Mình kể bạn nghe, mình cũng từng đôi mươi, và cũng từng “yêu”, yêu nhiều và rất nhiều (đấy là mình nghĩ thế). Mình tưởng mình bỏ những sở thích của mình, bỏ những điều mình muốn thực hiện, từ bỏ cả những ước mơ của bản thân, từ bỏ cả bạn bè, làm việc ít lại, dành thời gian nhiều hơn cho người kia là “yêu”, là tốt. Để rồi tự nhận lấy những áp lực, khi công việc không hoàn thành như mong muốn, những ước mơ và những dự định về những điều mà mình muốn thực hiện thì bị chôn vùi. Những nơi mà mình muốn đi thì chẳng biết khi nào mới đến được.

Giờ nghĩ lại, thấy mình ngu như bánh mì. ?

Yêu, mình tưởng mình bỏ đi tất cả thì người ta cũng thế. Nhưng không, mỗi người một tính cách, một suy nghĩ và một cuộc sống. Chẳng bắt ai làm vậy vì mình được, mà có cố, cũng chẳng được lâu dài. Yêu, mình nghĩ mọi thứ của cả hai đều cần phải thay đổi. Những gì không hợp nhau đều có thể khắc phục được. Để rồi chấp nhận, để rồi một lúc nào đấy chợt nhận ra những khác biệt quá lớn, nhận ra mình đã đi quá xa, trên con đường mà ngay từ đầu mình đã đi sai. Lẽ đời, cái gì trái tự nhiên, rồi đến một lúc nào đó cũng sẽ phải trở về như cũ. Ấy vậy mà vẫn cứ giữ, cứ cố nắm cho thật chặt, để rồi cuối cùng, người muốn đi cũng đi.

Giờ nghĩ lại, thấy mình ngu như bánh mì. ?

Thất tình. Lúc thất tình, mình cũng định như mấy bạn. Và mình làm… thật đấy. Trốn cho thật xa, chạy cho thật nhanh. Để rồi mình nhận ra, cho dù chạy trốn đến đâu thì cũng chẳng trốn được cảm xúc của chính mình. Cho dù không làm việc, hay làm một thứ gì đó khác mà mình chưa từng thử, nhưng là những thứ mình không yêu thích, chỉ là sự bốc đồng trong cảm xúc nhất thời bộc phát mà không tính toán kỹ càng thì cuối cùng kết quả cũng chỉ là thất bại và mất thời gian của bản thân mà thôi.

Giờ nghĩ lại, thấy mình ngu như bánh mì. ?

Chia tay, mình buồn. Nghĩ người ta chắc cũng buồn. Lên mạng thấy người ta up hình đi chơi với bạn bè, vui vẻ, xinh đẹp như chẳng có chuyện gì xảy ra. Ờ thì biết thế là ảo đấy, nhưng vẫn shock. Tức, tắt phèo cái “Phây” đi, tưởng có người sẽ kiếm mình. Đời không như mơ em ạ, chẳng ai thèm kiếm. Rồi lại len lén mở lại, len lén xem rồi lại tự tắt đi. Xong cũng kéo bạn bè đi chơi, đi vui vẻ, uống cho thật nhiều để chẳng còn phải nhớ. Để rồi lại say đến chả biết trời đất gì nữa cả. Sáng sau vẫn phải dậy mà thôi. Rồi lại nhớ, tối lại say. Ơ, tưởng thế là vui cơ, hóa ra lại còn buồn hơn.

Giờ nghĩ lại, thấy mình ngu như bánh mì. ?

Sau này, yêu. Mình nhận ra là chẳng việc gì phải ngu như thế. Tình yêu thật ra chẳng phải đơn giản lắm sao? Là sự đồng điệu trong tâm hồn, là sự hiểu biết lẫn nhau, là thương cảm, là sự sẻ chia của những nụ cười và nước mắt. Là niềm tin, niềm tin vô điều kiện mà chẳng cần lý do. Giữ làm gì những điều không thuộc về mình? Yêu làm gì khi chẳng thể có niềm tin? Thương làm chi khi thay vì cố hiểu thì lại phải cố để thay đổi cho phù hợp với đối phương?

Có niềm tin, mình không còn để tâm đến việc người yêu đi đâu, làm gì, với ai. Và khi niềm tin mất đi, mình ra đi. Vì đó là lúc mọi thứ không thể tiếp tục được nữa. Đơn giản, nhẹ nhàng.

Mình học được cách chấp nhận, chấp nhận người kia là chính con người của họ, không bắt họ phải thay đổi bất kỳ điều gì.

Mình chấp nhận mọi thứ, tự nhiên như chúng vốn là như thế. Mình chấp nhận người đến, rồi người đi. Chấp nhận rằng chẳng có gì là mãi mãi.

Mình thấy người mình từng yêu hạnh phúc, xinh đẹp, và làm được những điều mà họ từng mơ ước, đó là niềm vui lớn nhất mà mình có được, bởi biết đâu nếu đi tiếp thì họ sẽ chẳng được như những gì mà họ muốn thì sao? Mình không mong rằng chia tay, người kia sẽ buồn. Chia tay, mình mong họ được vui và gặp nhiều may mắn.

Bởi mình biết, đó là cách thanh thản nhất để có thể kết thúc một tình yêu.

Người ta thường nói, nếu chẳng thay đổi được thế giới, thì hãy thay đổi chính bản thân mình. Mình thấy rằng điều ấy đúng. Thay đổi về nơi ở, công việc, quần áo… xét cho cùng cũng chỉ là những sự thay đổi bề ngoài. Nếu suy nghĩ không thay đổi, thì chẳng gì có thể thay đổi được. Và những kẻ mãi mãi lặp đi lặp lại những điều mình đã làm và hy vọng lần sau sẽ cho ra một kết quả khác, thì đúng là… ngu như bánh mì thôi.

Chia tay, buồn thì buồn, nhưng cũng phải lý trí lên mà cân nhắc thiệt hơn, chứ đừng ngu như bánh mì nhé.

Gì thì gì, được yêu cũng thật là tuyệt. Nên đừng có ngại yêu nhé mấy bạn. Biết đâu đấy, có khi một ngày mát giời nào đó bạn sẽ gặp được người bạn đời của mình trong một hoàn cảnh không ngờ tới được thì sao.

“Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có quái gì đâu một buổi chiều
Gặp em trước cửa nhà toilet
Nhường em vào trước… thế là yêu”

Nói thì nói thế thôi, chứ tối thứ ba, mình làm việc cho cố xong rồi ngồi gặm một lát bánh mì và viết về tình “iu” – một mình. Giờ này mà có người yêu, thì hẳn Phây mình cũng tắt rồi, và cũng chẳng rảnh để mà ngồi viết cho bạn đọc đâu. Thật ra, lòng mình buồn như chó cắn ý. Hí hí. ?

Nhưng…

Mình không yêu. Mình không ngu như bánh mì. Mình thông minh như bò…

Mình không ngu như bánh mì. Mình thông minh như bò…

Mình thông minh như bò…

Z…z…z…

Bài gốc được đăng trên Facebook ngày 11/04/2018.

[button color=”blue” size=”small” link=”https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=567441806947393&id=100010447354186″ target=”blank” ]Xem trên Facebook[/button]

Article Categories:
Viết
banner

Comments to Dumm wie Brot – Ngu như bánh mì!

  • Em thấy mình cũng đã từng ngu như bò.?. Và nhìn thấy mình mạnh mẽ để thoát ra được ??.

    Mây 11/04/2018 7:46 Sáng Trả lời
  • Đố ai định nghĩa được tình yêu
    Có khó chi đâu ngày nắng hồng
    Hồn nhiên ngắt hoa bị bắt gặp
    Đỏ mắt xấu hổ má hây hây
    Nhìn nhau nháy mắt thế là yêu! ??

    Mây 11/04/2018 8:09 Sáng Trả lời

Trả lời Mây Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

The maximum upload file size: 128 MB. You can upload: image, audio, video, document, spreadsheet, interactive, text, archive, other. Links to YouTube, Facebook, Twitter and other services inserted in the comment text will be automatically embedded. Drop file here