banner
Th9 25, 2019
10 Views
0 0

Trồng ớt, ớt lên…

Written by
banner

Một ngày giữa tháng tám, một tháng sau khi quay trở về từ Việt Nam, tôi bỗng dưng nổi hứng… trồng ớt…! Nói là bỗng dưng nổi hứng thì có vẻ hơi quá (hơi sai quá!), đúng ra thì lý do thực tế nhất mà tôi giở ớt ra trồng là bởi vì túi ớt để trong tủ lạnh từ trước khi tôi về Việt Nam đã gần hết và chỉ còn lại mấy trái cuối cùng. Tìm được ớt cay như thế ở những siêu thị trong thành phố là một việc rất… hên xui. Vì vậy, với nỗi lo sợ hết sức có cơ sở của mình, tôi đã hy sinh vài trong số mấy trái ớt cuối cùng.

Nói cho có mùi thê lương một chút chứ thật ra ai cũng biết ớt có nhiều hột thế nào, tôi chỉ rạch bụng hai trái ớt là moi được hàng đống hạt giống. Phần thịt ớt cay cay (và hẳn là không trồng được), thẳng thắn mà nói thì tôi dầm nước mắm để chấm thịt luộc. Ấy là cái sự hy sinh vì sự nghiệp trồng cây cao cả của tôi. Tôi mang cả đống hột ớt rải đầy khắp cái chậu con con đầy đất, tưới nước, chờ đợi.

1 tiếng… 2 tiếng… 3 tiếng…

Cứ mỗi giờ đồng hồ trôi qua là tôi lại quay ra xem đống hột ớt của mình, và khỏi phải nói tôi thất vọng thế nào bởi vì chúng chẳng chịu mọc lên gì cả. Bực lắm, tôi vứt chậu cây ra ngoài ban công, và không quên ngắm nó mỗi giờ trôi qua. Thế rồi, ngạc nhiên chưa? Khi tôi đã mất hết hy vọng về khả năng mọc mầm của cái đống hạt vô tri ấy (tôi cứ đinh ninh là ớt để trong tủ lạnh lâu quá rồi, mọc thế quái nào mà mọc được nữa), thì cái đống hột ớt ấy đã mọc mầm tua tủa, chen chúc nhau mà lên tự lúc nào mà tôi không nhận ra.

Và lúc này là thời điểm mà tôi bắt đầu sục sạo Google về… cách trồng ớt. Nào là hướng dẫn trồng ớt trong nhà, hướng dẫn tưới nước, bón phân… ôi thôi, đủ cả! Nhưng cái sự đời, đọc cho nhiều cho lắm thì mấy cái mầm ớt cũng chẳng làm sao mọc nhanh hơn cho được. Ấy vậy mà lúc mới xem mấy cái hình minh họa hứa hẹn “chậu ớt trong nhà cho quả sai trĩu trịt”, rồi đọc mấy cái website, cái nào cũng nói rằng trồng ớt thì chỉ khoảng chừng từ một đến hai tháng sau là đã có thể thu hoạch được, tôi tin sái cổ!

Khỏi phải nói, cái hình ở trên là kết quả thu được sau gần tháng rưỡi trồng trọt. ???

Nói vậy thôi, chứ tôi cũng ngạc nhiên về khả năng sống sót của mấy cây ớt lắm. Trời đổ lạnh sớm, từ đầu tháng 9 cho tới bây giờ là gần cuối tháng rồi chỉ có được mấy ngày nắng. Cứ để riết ngoài sân rồi chờ xem khi nào thì chúng lạnh quá mà chết, nhưng mấy cái cây con vẫn lớn. mặc dù chẳng nhanh như tưởng tượng. Bữa hôm giữa tháng, mấy cái mầm cây mọc nhiều quá, cả mấy chục cái mầm cây trong một cái chậu bé xíu, thế là tôi phải mang ra trồng lại vào chậu lớn và sang bớt lại qua mấy chậu nhỏ nữa.

Tôi phải vứt đi hơn một nửa số mầm cây nhỏ, yếu vì không có đủ chỗ. Tưởng đâu hài hòa rồi, thế mà bỗng dưng mấy ngày sau lại thấy mầm cây ớt con ở đâu mọc ra, có lẽ là do hạt ớt còn sót lại trong đất sau khi sang mấy cái mầm cây qua chậu mới. Rồi cả mấy cây húng, cây hành, cứ vùi đại xuống đất thế mà mấy ngày sau chúng mọc lên tua tủa. Đôi lúc tôi nghĩ thiên nhiên thật là kỳ diệu, từ vài ba cái hạt bé xíu xiu, ngậm nước vào rồi mọc mầm, rồi lên cây, mấy ngày đầu mới có hai cái lá nhỏ, còn bị kẹp trong cái vỏ hột ớt không thoát ra được, tôi phải gỡ ra.

Rồi hai cái lá nhỏ xíu cứ to dần, to dần. Đến một ngày ngủ dậy, chẳng biết từ đâu lại mọc ra thêm hai cái lá nữa. Rồi cũng chỉ có đất, có nước, có mưa, thi thoảng họa hoằn lắm thì có chút nắng mặt trời. Thế mà cứ lớn, cứ lớn. Nhìn mấy cây ớt, lại ngẫm cuộc đời, ôi sao giống. Đôi lúc cũng cảm thấy mệt mỏi vì những thứ mà bản thân đang cố gắng, nhưng rồi cũng tự nhủ rằng một ngày thức dậy chúng rồi sẽ như những cây ớt kia mà thôi. Ít ra thì, lúc nào tôi cũng tìm được niềm vui trong công việc, trong bất kỳ thứ công việc gì mà tôi quyết định đụng tay vào.

Mấy cái mầm ớt oan gia trái chủ ở đâu mọc lên không biết. Mẹ hỏi sao trồng lắm ớt thế? Nhẽ mình lại trả lời là mình chỉ trồng cho vui?

Không liên quan đến câu chuyện này, nhưng tôi cũng nghỉ Facebook được gần 4 tháng rồi. Thỉnh  thoảng có người nhắn tin hỏi thăm, có vài người… lạ. Nhưng cũng không có bao nhiêu người, được cái có hay không có Facebook cũng chẳng bao giờ làm tôi buồn hay vui thêm chút nào. Chỉ là bận quá, tập trung công việc và chẳng có thời gian cũng như hứng thú để mà chia sẻ mọi thứ cuộc sống nữa thôi.

Chiều qua đi bộ về thấy hai ông bà quàng vai nhau đi chậm chậm trên phố, trời se lạnh. Đông lại sắp đến nữa rồi.

Kiva đến ngày hôm nay.

Một đêm trắng, và một buổi sáng bình yên với cà phê và những bản hòa tấu guitar nhạc Trịnh.

Article Categories:
Viết
banner

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

The maximum upload file size: 128 MB. You can upload: image, audio, video, document, spreadsheet, interactive, text, archive, other. Links to YouTube, Facebook, Twitter and other services inserted in the comment text will be automatically embedded. Drop file here